Posts in Cuộc Sống

Hên là năm nay xui

Xin chào mọi người,
Trong những thời khắc cuối cùng trước khi đất trời chuyển giao qua năm mới, giờ là lúc mình nhìn lại một năm đã qua với thật nhiều biến cố. Rất muốn lưu lại bây giờ để mai sau có cái đọc về tuổi thanh xuân ở nước Đức hoa lệ.

Quý 1 mở đầu năm mới khá suôn sẻ, đi chơi xa, ăn uống linh đình, cỗ bàn không kể xuể. Tết còn trình bày hẳn một mâm cỗ thật hoành tráng, đầy đủ xôi thịt mong các cụ phù hộ độ trì cho một năm ăn nên làm gia, vạn sự như ý.

Giai đoạn quý 2 của năm có lỡ hẹn hò với một anh bạn. Và trong lúc đang đi chơi lãng mạn, con bé đã ngã một cái oạch xuống nền đường bê tông mới hoàn thành. Nghe kể là lộn mất mấy vòng và bị kéo lê đi một đoạn. Nước mắt lã chã và máu đã rơi, nằm nhà gần 2 tuần cho lành vết thương và đến giờ vẫn còn cái sẹo. May là chưa gãy xương mà chỉ bị thương ngoài da (cũng sát xương), và cũng may là có đứa “chịu trách nhiệm” nên lúc ốm nằm nhà có cái mà ăn. Cho một sự ngã đau thương lần đầu ở Đức báo hiệu 8 tháng tới chắc có nhiều điều hay ho. (U là chời – tập 1)

Một cú ngã để đời khai mạc cho quý 2 của năm 2021

Trước khi vào quý 3, con bé đã tiêm đầy đủ 2 mũi Vắc-xin Pfizer rồi mới xuất chuồng đi thăm đứa bạn thân lâu ngày không gặp. Và thật tuyệt vời, sau hơn 1 tháng tiêm cháu nó đã chính thức nhiễm Covid chủng Delta, chủng được coi là tương đối khó ưa và không thân thiện với mọi người. Theo đúng quy trình, cháu ở nhà một mình 2 tuần cho đến khi khỏi hẳn mới thôi. (U là chời – tập 2) Có vẻ là mọi chuyện sẽ êm xuôi trong quý này.

Nhưng không, cuộc đời nó lại không thích cho ăn sơn hào hải vị bao giờ. Gần hết quý, một đêm tự nhiên người lên cơn co giật, không biết là làm sao vì chưa bao giờ bị như vậy. Tất tưởi nửa đêm vào bệnh viện cấp cứu, bác sĩ bảo phải ở lại theo dõi thêm vì cũng chưa rõ nguyên nhân. Chiếu chụp, khám đủ thứ từ A-Z rồi sau gần 1 tuần cũng được ra viện. Vào viện mới thấy thương cho các bệnh nhân ở Đức vì đồ ăn, không phải ngoa chứ 80% là không thể nuốt nổi nhé! Sáng bánh mì lạnh, tối bánh mì lạnh kèm 1 tí ti mật ong với bơ. Ai đang stress mà ở viện lâu, ăn uống thế này chắc trầm cảm nặng hơn. Vâng, nhưng lại may là không bị bệnh gì nặng, bác sỹ bảo do làm việc căng thẳng quá với nhiều thứ phải lo nghĩ dẫn đến stress. Cộng thêm việc không có thời gian nghỉ ngơi thành ra cơ thể nó phản ứng và cảnh báo về sức khoẻ tinh thần. (U là chời – tập 3)

Chúc ngon miệng với bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng trong bệnh viện Đức

Cao trào thực sự cho năm nay nằm ở quý 4 (đây là “U là chời” tập 5, 6, 7, 8 đầy kịch tính)
Trong khi người người, nhà nhà mất việc thì tôi lại quyết định nghỉ việc. Chưa biết điều gì tiếp theo sẽ xảy ra nhưng đã dám đặt niềm tin trọn vẹn vào tương lai. Vì sao ư? Có nhiều lý do để dẫn đến quyết định này. Thứ nhất là môi trường làm việc của công ty đã không được như những gì bản thân mong đợi lúc đầu, không chỉ mình mà các anh/chị/em khác trong cùng bộ phận đã lần lượt nghỉ việc. Với  cường độ làm việc cao, nhiều yêu sách và áp lực nhưng sếp mới không những thiếu năng lực mà còn không ghi nhận công sức và thành quả của nhân viên, thì mọi người ra đi là điều dễ hiểu.

Quyết định này không dễ dàng gì vì thân là người nước ngoài với nhiều rào cản lớn nhỏ, nhưng mình nghĩ thế này:

  1. Ừ thì ở lại sẽ ổn về visa, giấy tờ rồi có thu nhập ổn định. Nhưng mình đi làm là đang bán thời gian chứ không bán “thân”, bán “linh hồn”. Chưa kể việc mình không cho phép ai chà đạt lên công sức lao động và hạ thấp giá trị bản thân.
  2. Mình còn trẻ, mình có kinh nghiệm, có kiến thức thì chắc chắn sẽ tìm được nơi khác phù hợp và được trân trọng hơn.
  3. Mình đã từng vượt qua nhiều chuyện còn khó khăn hơn nữa thì cái này nhằm nhò gì.
  4. Tương lai là thứ không ai biết trước được, nhưng mình biết nếu cứ làm mãi 1 việc cũ thì không thể mong chờ một kết quả mới xảy ra.

Và thế là đệ đơn nghỉ việc với một sự thanh thản không thể diễn tả thành lời. Những tháng cuối cùng khá là căng thẳng vì ở Đức giấy tờ, hồ sơ rất rất nhiều và thủ tục lằng nhằng. Rồi một dự án mình đã và đang dành trọn vẹn tâm huyết suýt đổ bề vì người làm hoặc bỏ giữa chừng, hoặc làm không đến nơi đến chốn, hoặc là quay ra đổ lỗi cho mình (Uầy!). Anh bạn thân mình ngày xưa có nó “Thằng làm lead là thằng đi rửa đít cho cả team”, và giờ mình học được điều ấy một cách rất sâu sắc thông qua dự án này. Mình đã cân team, làm việc 12 tiếng liên tục và thức nhiều đêm để giải quyết các vấn đề xảy ra, và cuối cùng dự án kết thúc tốt đẹp. Tuy rằng nó chưa được như bản thân mong muốn nhưng mình tin rằng nó đã thực sự mang lại giá trị lớn cho cộng đồng.

Đây là thành quả dự án của mình, trông như một biệt đội siêu anh hùng

Một tháng cuối cùng trước khi nghỉ việc và 1 tháng không có việc làm “chính thức” là khoảng thời gian rất rất căng thẳng. Ấy là chưa kể chuyện chuyển nhà, 5 lần 7 lượt người ta tới xem, ưng nhà, chốt đơn xong đến lúc ký hợp đồng thì lại quay ngoắt 180 độ bảo là không thích nữa. Ơ kìa mọi người?!? Mỗi lần như vậy là mất thêm 2 tuần nữa để mở đơn cho người mới đến xem, để đổi hợp đồng, để đi 40km về lại nhà cũ chỉ để cho người tới xem nhà. Dù là năm nay mình được cuộc đời cho ăn hơi nhiều ớt, rất cay nhưng nhìn lại thì mình cảm thấy không hề tiếc một giây phút nào trôi qua và mình đã thu được rất nhiều bài học giá trị. Về công việc thì gần đến ngày lên sở ngoại kiều xin visa, mình đã được nhận vào một công ty tốt với công việc mình yêu thích. Lương netto của công ty mới còn nhiều hơn brutto của công ty (hiểu đơn giản là lương sau khi đã trừ 40% thuế của cty mới còn nhiều hơn lương trước thuế của cty đã nghỉ). Mọi người bảo “chuyển ngành khó lắm”, cùng lắm chỉ được nhận vị trí như sinh viên mới ra trường thôi. Nhưng không, tôi đã được nhận vào vị trí middle-senior (tương đương 3-5 năm kinh nghiệm) các bạn nhé! Phải nói là vui mừng khôn siết, thấy tự hào vì bản thân đã DÁM bỏ việc 😀 

Chung quy lại năm nay có mấy điều mình học được như thế này:

  1. May là stress đến mức vào viện để biết rằng sức khoẻ tinh thần quan trọng đến mức nào. Thật sự tâm trí và cơ thể có một sợi dây gắn kết vô hình nhưng vô cùng bền chặt.
  2. May là có ốm để có những khoảng lặng mà lắng nghe, chăm sóc bản thân và tự hỏi điều gì làm mình hạnh phúc.
  3. May mà những người làm cùng đối xử tệ để mình biết cống hiến hết mình và chịu trách nhiệm  tới cùng cho dự án mình tâm huyết. Và mình cũng rút kinh nghiệm sâu sắc để lần sau chọn mặt gửi vàng.
  4. May mà gia đình nghèo để mình biết đồng tiền làm ra khó, và học cách chi tiêu hiệu quả, khoa học.
  5. May mà công ty chèn ép để mình biết dừng lại và theo đuổi ước mơ của riêng mình.
  6. May mà hiện tại phũ phàng để mình biết đặt niềm tin vào tương lai và từng bước tự xây dựng cuộc sống mà mình mong muốn.
  7. May mà mình có những cảm xúc buồn, đau khổ, phẫn nộ, tức giận để mình biết được bản thân muốn hay không muốn gì.
  8. Và may là mình được rèn luyện để vượt qua khó khăn nên sau mỗi thử thách mình thấy mạnh mẽ và trân trọng những “trải nghiệm” đó.

Năm hết Tết đến, không mong gì hơn ngoài một năm mới bình an, yêu thương, sức khoẻ và đủ đầy cho mình và cho cả những người xung quanh. Chúc mừng năm mới 2022!

    Đỏ đỏ, vàng vàng là thấy sắc xuân ngập tràn nhà

Bạn muốn là ai trong mắt nhà tuyển dụng?

Xin chào các bạn,

Từ trước đến nay Hằng chưa bao giờ thấy thất tình đáng sợ, nhưng thất nghiệp thì thực sự là đáng lo. Chính vì vậy bản thân mình luôn có thói quen sửa/ cập nhật Resume (hồ sơ xin việc) sau khoảng 1-2 năm để giúp bản thân nhìn lại những công việc/ nhiệm vụ đã làm được, và cũng là cơ hội để thử “bán thân” sau một khoảng thời gian đi làm 🙂

Gần đây mình có cơ hội được nói chuyện với những người làm nhân sự lâu năm, huấn luyện viên dịch vụ viết Resume của Monster (một trong những dịch vụ về hồ sơ xin việc uy tín nhất trên thế giới). Trong quá trình làm Resume mới và coach cho một số bạn về cách viết, mình có nhận thấy một vài câu hỏi và sai lầm chung mà mọi người dễ mắc phải nên muốn chia sẻ để các bạn có thể hoàn thiện được Resume của mình một cách tốt nhất.

Đầu tiên, mình muốn trả lời câu hỏi “Hồ sơ xin việc” (hay Resume) là gì?
Đây là một file 1- 2 trang A4 trình bày về bản thân người ứng tuyển và những kinh nghiệm làm việc, trình độ chuyên môn và các chứng chỉ/ bằng cấp liên quan đến công việc mà người ứng tuyển đang mong muốn có được.

Nguồn ảnh: Internet

Bạn có biết rằng, trung bình một nhà tuyển dụng chỉ nhìn vào hồ sơ của bạn trong vòng 6 giây để quyết định liệu bạn có phải là thí sinh phù hợp cho vòng tiếp theo hay không? (Nguồn: Nghiên cứu năm 2018, The Ladder). Vậy làm sao để trong vòng 6 giây (một cái nháy mắt) như vậy bạn có thể khiến bản thân trở thành một thí sinh tiềm năng?

Dưới đây là một vài sai lầm/câu hỏi thường gặp mà mình có thu thập được:

1/ Tập trung quá nhiều vào trang trí về mặt hình ảnh của Resume thay vì nội dung: 

  • Có bạn hỏi Hằng là có nên hay không cho ảnh vào Resume. Điều này hoàn toàn tuỳ thuộc vào bạn, nhưng với kinh nghiệm cá nhân của mình thì câu trả lời là “không”. Ngoại hình không quyết định việc bạn được vào vòng tiếp theo, trừ khi bạn đang ứng tuyển vào vị trí chú trọng tới nhan sắc của ứng viên. Khi tham khảo một số Resume mẫu của Đại học Harvard (Ví dụ 1), Monster (Ví dụ 2) và TopResume (Ví dụ 3), mình thấy tất cả Resume chuyên nghiệp đều không có phần ảnh ứng viên. 
  • Bạn có biết hiện nay có rất nhiều công ty sử dụng phần mềm tuyển dụng? Phần mềm được lập trình dựa trên từ khoá, kinh nghiệm và kỹ năng làm việc chứ không phải dựa trên việc Resume/ảnh của bạn trông đẹp hay xấu. Nếu như nội dung của bạn sơ sài, không có những từ khoá, kinh nghiệm liên quan đến công việc ứng tuyển thì hồ sơ của bạn sẽ bị loại trong tích tắc. Như vậy chẳng phải công “trang trí” của bạn đổ xuống sông xuống biển? Chưa kể có một số phần mềm/website tạo Resume như Photoshop, Canva sẽ gây nhiễu và dẫn đến việc phần mềm tuyển dụng lọc thông tin sai.
    Lưu ý: khi đặc thù công việc của bạn liên quan đến thiết kế, thì việc đính kèm portfolio là điều bắt buộc. Lúc này thì khả năng trang trí của bạn cần được thể hiện tối đa.
  • Cách an toàn nhất là bạn hãy tạo Resume bằng Word, rồi sau đó import thành file PDF để định dạng văn bản được giữ nguyên.

2/ Không biết viết gì vào Resume vì mới ra trường?
Đương nhiên khi bạn là một tấm chiếu mới, chưa từng trải, thì chắc chắn kinh nghiệm làm việc của bạn sẽ ít, rất ít hoặc thậm chí là không có gì. Vậy, bạn có thể bắt đầu từ việc học của mình:

  • Trong kỳ học bạn có môn nào thú vị mà có liên quan đến công việc đang ứng tuyển? Bạn kỹ năng làm việc nhóm như thế nào? Kết quả thực hành thực tế ra sao?
    Hãy viết tên môn học, một số thành tích bạn đạt được trong môn học (điểm số, bài luận, nghiên cứu,…)
    Lưu ý: tập trung vào “thành tựu”, chỉ nêu ngắn gọn quá trình
  • Là du học sinh, những công việc như chạy bàn, làm phục vụ trong các quán ăn, nhà hàng thì có gì để viết gì vào Resume?
    Chắc chắn có chứ! Đấy cũng là một công việc và trải nghiệm thực tế mang lại thu nhập cho bạn mà. Quan trọng là cách trình bày của mình về công việc để nhà tuyển dụng thấy hứng thú.
    Ví dụ như: sau 06 tháng chạy bàn, bạn đã tiếp xúc được với rất nhiều khách hàng => giảm thời gian phục vụ tại mỗi bàn, giảm thời gian chờ cho khách từ đó tăng kỹ năng giao tiếp, tăng khả năng ngôn ngữ và tăng doanh thu cho quán.

3/ Diễn đạt lan man, câu dài nhưng không có nội dung
Đây là một trong những lỗi phổ biến nhất mà Hằng gặp trong quá trình cải thiện Resume cho mọi người. Có một vài điểm các bạn có thể cân nhắc để giúp cho Resume có nhiều thông tin và “on point” hơn:

  • Số, số và số: Cho dù bạn có giỏi toán hay không thì mình tin rằng bạn hoàn toàn có thể tạo ra những con số trong Resume của mình.
    Ví dụ: cho những bạn làm sale, thay vì “bán được nhiều đơn hàng hơn sau 04 tháng”, bạn hãy viết “Sau 04 tháng, số lượng đơn hàng tăng 80% so với quý 1. Giúp doanh thu công ty tăng trưởng 12% trong quý 2”. Cùng một ý nhưng cách diễn đạt khác nhau sẽ khiến bạn ghi được điểm tốt hơn.
  • Sử dụng động từ mạnh (Áp dụng cho cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt)
    Khi nghe “đập vào tường”, “phang vào tường”, “dí vào tường” thì bạn thấy động từ nào có ấn tượng với bạn hơn?
    Ví dụ: thay vì “cải thiện” hãy dùng “phát triển” hoặc “tăng trưởng”, thay vì “cố gắng” hãy dùng “nỗ lực”. Hằng thường viết resume bằng tiếng Anh nên có sử dụng một số websites (web 1, web 2, web 3)  để tìm những động từ phù hợp mà vẫn đảm bảo nghĩa và sự chuyên nghiệp.
  • Sử dụng từ khoá cho ngành nghề bạn đang ứng tuyển: hiểu một cách đơn giản là bạn không thể nhớ hết toàn bộ Resume trong 6 giây, vậy từ khoá chính là mấu chốt của vẫn đề. Hãy google những từ khoá tốt cho chuyên ngành của bạn và vận dụng nó vào CV của mình.
    Từ khoá cũng sẽ được áp dụng để thể hiện tính cách của ứng viên, đừng sử dụng những từ chung chung như vui vẻ, hoà đồng hãy thay bằng những từ chuyên nghiệp hơn như “Fast learner” (học việc nhanh – ham học hỏi), “dynamic” (năng động), “Flexible” (Linh hoạt), “able to work under pressure” (có khả năng chịu được áp lực trong công việc” và “responsisble” (trách nhiệm).
  • Không chém gió: có một số Resume mình thấy ghi là sử dụng thành tạo Microsoft office. Bạn có biết MS-Office bao gồm những phần mềm gì? Bạn có thực sự thành tạo Excel, Outlook, Powerpoint, OneNote, hay Publisher? Nếu câu trả lời là không thì mình nghĩ là bạn nên cân nhắc loại bỏ thông tin này. Đừng bao giờ nói dối trong Resume, vì giả sử bạn qua được vòng hồ sơ, đến vòng phỏng vấn bạn có chắc chắn mình sẽ không “bị lộ”? 

4/ Bố cục lộn xộn, thiếu trọng tâm và khó tìm thông tin

  • Bạn có thể chia Resume ra làm nhiều phần khác nhau, mạnh muốn “khoe” phần nào thì đặt lên trước: Ví dụ: 
    • Phần mở đầu: viết khoảng 3-5 giới thiệu ngắn gọn về kinh nghiệm bản thân, mục tiêu nghề nghiệp để tạo thiện cảm bước đầu cho nhà tuyển dụng 
    • Phần thân: Kinh nghiệm làm việc => Hoạt động ngoại khoá => Chứng chỉ, bằng cấp, giải thưởng.
    • Phần kết: thông tin liên lạc của sếp cũ, hay người có thể nhận xét về phong cách làm việc của bạn
    • Khung thời gian sẽ được viết toàn bộ ở lề bên phải để tiện theo dõi khung thời gian (như ví dụ hình bên dưới)
  • Có một tips nhỏ mà mình học được từ một giám đốc nhân sự hơn 20 năm kinh nghiệm đó là: hãy in Resume của bạn ra và đứng lùi lại 1 mét, bạn thấy gì? Những thứ nổi bật về bạn có được thể hiện không?

5/ Tập trung vào những gì bạn có thay vì những thứ vị trí tuyển dụng đang cần
Hãy thử đặt bản thân bạn vào vị trí của nhà tuyển dụng, để tìm ra ứng viên phù hợp nhất với công việc liệu họ có cần biết sở thích cá nhân của bạn là nghe nhạc, xem phim, du lịch? Liệu họ có cần biết công ty họ tốt như thế nào? 

Bạn cần làm rõ một vài vấn đề sau:

  • Đọc thật kỹ mô tả công việc (JD) xem vị trí tuyển dụng yêu cầu những kỹ năng kinh nghiệm gì
  • Gạch chân những từ/ câu mà bạn cho là quan trọng trong JD
  • Liên kết những kinh nghiệm, kỹ năng mà bạn đã có được với những từ đã gạch chân
  • Khi viết về bản thân, bạn cần phải nghĩ xem vì sao những gì bạn có lại là những thứ mà vị trí tuyển dụng đang cần? Bạn có gì để thuyết phục được nhà tuyển dụng mời bạn vào vòng phỏng vấn? Và “khả năng” của bạn cho công việc đó trong tương lai là gì?
  • Khi bạn xin học bổng đi học, bạn cần là người giỏi nhất với điểm số cao nhất để trường nhận bạn. Nhưng khi xin việc bạn cần là người phù hợp nhất về cả kỹ năng lẫn tính cách. Vì vậy hãy cân nhắc và suy nghĩ thật kỹ khi viết Resume của mình.
    1.  

Khi bạn tin rằng mình xứng đáng cho vị trí tuyển dụng và có đầy đủ các lý do để thuyết phục nhà tuyển dụng chọn bạn, Hằng tin rằng bạn đã làm rất tốt phần việc của mình. Còn lại sẽ là ở phía công ty. Trong trường hợp bạn không được chọn, đừng nản lòng, hãy coi như bạn đang thực hành xin việc và biết đâu công ty sau lại là nơi thực sự phù hợp với bạn. Quan trọng là bạn đã cố gắng và làm tất cả những gì bản thân có thể 🙂

Chúc các bạn sẽ có một bản Resume tốt nhất trong khả năng của mình và sẽ sớm tìm được công việc phù hợp.

Nếu có câu hỏi gì các bạn có thể comment ở dưới bài viết, Hằng sẽ cố gắng trả lời trong thời gian sớm nhất nhé!

Liệu còn có thể lên kế hoạch cho 2021?

Chào mọi người, năm nay qua đi thật khác so với tưởng tượng của tất cả chúng ta. Một năm mới thật nhiều biến động và biết bao nhiêu dự định còn dở dang không biêt khi nào mới có dịp thực hiện được.
Không biết mọi người thường dành những ngày cuối năm để làm gì, Hằng thì luôn cố gắng sắp xếp thời gian để suy nghĩ và hoạch địch cho năm mới. Trước giờ không mấy khi chia sẻ việc lập kế hoạch một cách rộng rãi, nhưng năm nay có blog riêng nên sẽ viết một chút, biết đâu nó giúp ích được cho mọi người. 

Kế hoạch cả một năm của Hằng trông như thế nào?
Hằng bắt đầu lên kế hoạch cho một năm mới từ khi 15 tuổi. Có lẽ bởi cái cảm giác sợ không biết ngày mai của mình sẽ như thế nào, sợ bị dậm chân tại chỗ trong khi những người xung quanh luôn tiến về phía trước. Vì vậy Hằng luôn có dự định trong đầu về bức tranh của năm sau, mình sẽ làm gì, mình muốn là ai và mình muốn đạt được những điều gì. Đúng là không ai có thể biết trước được tương lai, không có điều gì là chắc chắn, nhưng nếu dám mơ ươc và thực sự lên kế hoạch hành động thì bạn đã vượt qua vạch xuất phát trên con đường đến đích rồi.
Những năm trở lại đây, ngoài việc lên kế hoạch cụ thể thì Hằng còn lựa chọn một từ chủ đề cho cả năm. Từ chủ đề đó giống như một chiếc la bàn để bản thân không đi chệch hướng, để sắp xếp thứ tự ưu tiên và có thể đưa ra sự lựa chọn một cách dễ dàng và sáng suốt hơn.

  • Năm 2018: từ chủ đề Hằng đã lựa chọn là “Đột phá”. Kết thúc học kỳ một ở Đức vào tháng 2/2018, thì cũng cùng tháng đó bắt đầu học kỳ hai ở Tây Ban Nha, rồi đi làm mùa hè ở Mỹ và quay về Đức với công việc văn phòng đầu tiên ở cái “Đế quốc” này 😀 Trong đầu luôn tự nhủ rằng “Hằng ơi, năm nay chọn “đột phá” đó, cố thêm chút nữa, lựa cái gì xuất sắc vào.” Bản thân có nhận thức được cái sự áp lực khi lựa chọn từ chủ đề này, nhưng nhìn lại thì mình đã dũng cảm để bước ra khỏi vòng tròn an toàn, dũng cảm để cho mình một cơ hội được đi xa hơn những gì mình nghĩ.
  • Từ của năm 2019“Achievement” (Thành tựu). Hầu hết thời gian của năm được dành cho việc học, viết cố cho xong cái báo cáo thực tập, sửa luận văn thạc sỹ theo hướng dẫn của 02 trường khác nhau, rồi lại ôn thi để được làm nhân viên chính thức cho công ty. 2019 thực sự là cái năm của sự thức khuya dậy sớm, đi đâu cũng kè kè cái máy tính, viết bài cả ở trên máy bay, học miệt mài trên bàn ăn tới 1-2 giờ sáng. Rồi thì cũng xong, “thành tựu” đạt được chính là hai chiếc bằng thạc sỹ xinh xắn đang cất trong tủ chưa biết để làm gì. Được nhận vào làm chính thức khi chưa nhận bằng.
    Tháng 12/2019, bảo vệ xong ở Tây Ban Nha
  • Năm 2020 mạnh dạn chọn “Love” (tình yêu). Nói là mạnh dạn vì trước giờ từ này rất ít khi xuất hiện trong các kế hoạch của mình. Không phải vì trái tim sắt đá hay gì đâu, đơn giản là cảm giác mình không thể đạt được tất cả mọi thứ trong 365 ngày nên nếu không có sự ưu tiên thì rồi mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu cả. Tình yêu ở đây được hiểu với một nghĩa rộng hơn, nó là tình yêu cho gia đình, cho công việc, cho bản thân, cho căn nhà đang ở chứ không chỉ là tình yêu nam nữ. Những ngày cuối cùng của năm 2020 đang đến và có lẽ điều thấy tự hào nhất về năm “Tình yêu” này chính là việc mình đã dành rất nhiều thời gian để kết nối với thế giới bên trong của mình, dành thời gian chăm sóc cho những mối quan hệ bạn bè chất lượng, và mở ví ra để yêu ba mẹ từ xa 😀 
  • Mấy hôm trước cứ ngồi thẩn thơ xem 2021 sẽ chọn từ gì vì thành thật mà nói năm 2020 nhiều biến động quá. Ngăn sông cách chợ trên toàn thế giới, cách ly rồi giãn cách xã hội ở tất cả mọi nơi, không biết bao nhiêu doanh nghiệp phá sản, người lao động mất việc làm, nên cũng hơi khó nghĩ cho 2021. Sau nhiều ngày suy nghĩ, lắng nghe bản thân thì tự nhiên trong đầu hiện ra chữ “Dreams” (những ước mơ). Ngay từ khoảnh khắc từ này loé lên trong đầu là đã thấy phấn khích tột cùng rồi. Đúng là trước giờ có rất nhiều ước mơ còn dang dở ví dụ như công việc mơ ước, một thân hình mơ ước, một mối quan hệ tình cảm mơ ước, những đất nước mơ ước, vân vân và mây mây. Chưa biết rồi thế giới ngoài kia sẽ đi về đâu khi có vắc xin phòng Co-vid, nhưng thế giới bên trong Hằng đã sẵn sàng để không phải hối tiếc gì những tháng năm tuổi trẻ này.

Vậy, làm sao để có một kế hoạch hiệu quả?
Trong tiếng Anh, kế hoạch thông minh là “Smart Plan”. Và các yếu tố để cấu thành nên một kế hoạch thông minh, hiệu quả chính là: 

  • Specific (Rõ ràng, cụ thể): Khi đặt ra một mục tiêu, trước tiên bạn cần phải xác định mình muốn gì, muốn đi đến đâu. Tưởng tượng đơn giản khi đi taxi, bạn cần phải nói địa chỉ/ đích đến thì họ mới có thể bắt đầu hành trình chở bạn đi được. Mục tiêu cũng tương tự như vậy, sẽ rất khó nếu bạn không biết mình đang đi về đâu, đích ở chỗ nào.
  • Measurable (Có thể đo lường được): Một năm khá dài nên bạn cần chia nhỏ các mốc để kiểm tra xem mình có đang đi đúng tiến độ hay không. Ví dụ trực quan cho chuyện giảm cân đi, mục tiêu cả năm là giảm 10 cân thì mỗi tháng giảm khoảng 1.5 – 2kg là bạn đang đi đúng tiến độ.
  • Achievable (Tính khả thi): Hằng ủng hộ chuyện bạn hoàn toàn có quyền mong muốn làm bất kỳ một điều gì, tuy nhiên nên cân nhắc về tính khả thi của mục tiêu đề ra. Ví dụ bạn đang là công dân Việt Nam thì mục tiêu trở thành tổng thống Mỹ vào năm 2021 là điều hoàn toàn không thể :D.
  • Relevant (Tính liên quan, liên kết): Hiểu đơn giản là mục tiêu của cần có sự liên quan tới những việc bạn đã và đang làm. Ví dụ bạn rất thích cắm hoa và đã dành nhiều thời gian cho việc đó, thì sang năm mới mục tiêu liên quan sẽ là trở thành nghệ sỹ cắm hoa, và mục tiêu không liên quan sẽ là trở thành hacker.
  • Time (Thời gian): Đây gần như là yếu tố quan trọng nhất trong việc đặt ra mục tiêu cho dù đó là mục tiêu ngắn hạn hay dài dạn. Khi bạn biết được đích đến, biết được quãng đường bao xa thì yếu tố quyết định chính là việc KHI NÀO bạn muốn đến đích.
Ví dụ về kế hoạch tổng quan năm 2021

Cách sắp xếp các mục tiêu như thế nào?
Một vài bạn thường chỉ nghĩ hoặc tưởng tượng trong đầu về những điều mình muốn làm cho năm mới. Nhưng với cá nhân Hằng, nếu dành thời gian viết ra những suy nghĩ của mình thì não bộ sẽ có khả năng nhớ và quyết tâm làm nó nhiều hơn. 
Ở nhà Hằng có một bảng mục tiêu (vision board) treo trên tường, cuối năm mình sẽ gắn một Mindmap (Sơ đồ tư duy) về năm mới của mình lên đó. Để tóm gọn lại mọi thứ mình muốn, thường mình sẽ chia ra làm 4 mục chính:

  • Công việc – Sự nghiệp/ học tập: mục này tương đối rõ ràng về chuyện mình muốn gặt hái được điều gì trong công việc, ví dụ được thăng chức (chức gì?), muốn được tăng lương (tăng bao nhiêu?). Với những bạn còn đang đi học thì mục tiêu có thể đơn giản như thi qua 4/5 môn với điểm từng môn từ 7 trở lên, vân vân và mây mây.
  • Phát triển bản thân: chủ đề này Hằng thường viết theo sự phát triển của cả chí lực là thể lực. Chí lực và việc đọc sách, đi học thêm cái nọ cái kia để não mình được rèn luyện thường xuyên. Thể lực và việc luyện tập thể dục, thể thao. Có muốn giảm cân và muốn giảm bao nhiêu, khi nào thì muốn đạt được số cân nặng mong muốn vì viết vào phần này.
  • Mối quan hệ bao gồm mối quan hệ với gia đình, bạn bè, người yêu, và/ hoặc bản thân. Hằng đang ở xa nên đôi khi mục mối quan hệ với gia đình thường sẽ viết vào, ví dụ như chuyện gọi điện về cho mẹ hàng tuần, hay nói chuyện với bà nội hàng tháng, có mục tiêu mua cái gì to to để tặng cho mọi người năm nay hay không 😀 Nghe thì có vẻ dễ nhưng phải thú thật là không phải lúc nào cũng làm được. Người yêu thì chưa có thì mục tiêu là có (!!!! ước cho cẩn thận nha mấy má, ước sai mà gặp sai người thì ráng chịu hehe), nếu có rồi thì mục tiêu là gì? Dành thời gian hàng tuần/ hàng tháng hay bao nhiêu đó cho người yêu hay không, hai đứa dự định làm gì với nhau để hâm nóng tình cảm không? Trước tôi yêu xa nên phải lên kế hoạch cho chuyện gặp nhau mấy lần trong một năm. Có thể lên kế hoạch chung với người yêu luôn. Mối quan hệ với bản thân là chuyện dành thời gian chăm sóc chính mình, ví dụ như mình đặt mục tiêu đi Spa 3 lần một năm, hay một tháng sẽ có 1 ngày không điện thoại, không máy tính, chỉ dành thời gian cho mình thôi. 
  • Sở thích: Dù có bận rộn đến đâu thì vẫn cần nghĩ và làm những điều khiến mình thấy vui. Với Hằng đây là một trong những điều nuôi dưỡng cảm xúc thoải mái, mang lại những nguồn năng lượng tích cực cho mình. Bạn nào thích đi du lịch thì nên viết vào muốn đi đâu, tháng nào/ mùa nào đinh đi (Dịch bệnh thì hơi khó lên kế hoạch nhưng mà ít nhất cứ viết tên nước, tên thành phố vào để mình biết là mình có để tâm cho cái chuyện đó). Hay các bạn thích vẽ tranh, thích thêu thùa đan lát, thích hát ca nhảy múa thì viết vào đây cho tinh thần thêm phấn khởi. 

Lưu ý cho việc lên kế hoạch
Việc lên kế hoạch này là tuỳ tâm, không ai có thể bắt buộc bạn làm cả. Kể cả bạn có lên kế hoạch xong mà không làm thì cũng chả làm sao. Với cá nhân Hằng thì việc lên kế hoạch giống như một bài tập giúp bạn tăng khả năng tổ chức, sắp xếp công việc, một hoạt động giúp cho bạn có thứ gì đó để hướng về ở một tương lai gần. Mục tiêu là câu chuyện cá nhân, mình viết thì mình biết, ai muốn phát xét gì là chuyện của họ vì đến cuối ngày chỉ có bạn là người duy nhất thực hiện mục tiêu của chính mình mà thôi. Dựa trên kinh nghiệm cá nhân thì dưới đây một vài điểm bạn nên cân nhắc trước khi ngồi viết mục tiêu:

  • Tìm một nơi yên tĩnh, có thể tập trung vào mục tiêu.
  • Bật nhạc không lời, nhẹ nhàng.
  • Bỏ những đồ vật có thể làm bạn xao nhãng như điện thoại, ipad, máy tính, hoặc người yêu 😀 
  • Và cuối cùng, hãy là chính mình và thành thật với bản thân điều mình mong muốn.

Mong rằng bài viết này sẽ giúp cho 2021 của bạn khởi sắc với nhiều điều tích cực hơn!
Nếu có thắc mắc gì bạn có thể email cho Hằng nhé! 
Chúc bạn thành công và có một năm 2021 nhiều năng lượng, niềm vui và may mắn.

Sự tích cây bơ

Viết cho một chặng đường hơn 3 năm và nước Đức!

Hôm nay, 15/9/2020 là ngày kỷ niệm 3 năm kể từ ngày đầu đặt chân đến nước Đức và tròn 1488 ngày từ khi bắt đầu cho hạt bơ vào cốc nước.

19.08.2016 – Ngày số 01

Để kể về lý do vì sao có cây bơ này thì cần chia sẻ một chút về background của Hằng. Trước giờ mình luôn được biết đến là một đứa vô cùng cứng đầu, ương bướng, dở hơi, hay làm theo ý mình và không có nghĩ gì đến những người xung quanh. Nói là bỏ ngoài tai chuyện thiên hạ thì cũng không phải, mà nói là làm theo ý mình 100% thì cũng không đúng. Đơn giản chỉ là chuyện lựa chọn đi theo điều gì và quyết định xem ai là người làm chủ cuộc đời của mình. Ngày bắt đầu “trồng bơ” là ngày 19/08/2016, đâu đó khoảng 2 tuần sau chia tay và cũng đã bảo vệ xong khoá luận tốt nghiệp. Cái cảm giác muốn rũ bỏ mọi thứ, muốn đi khỏi thành phố, muốn đi khỏi đất nước nó xâm chiếm toàn bộ cơ thể và tâm trí. Nghe thì hơi hèn nhưng quả thực quyết định đi du học là để chạy trốn thực tại, chạy trốn cái cảm giác không hạnh phúc ở Việt Nam chứ chẳng hẳn là tài cán gì cho sang. Động lực cao ngút trời, muốn đi là tìm mọi cách. Chạy qua trung tâm du học hỏi A, hỏi B, và khi hỏi đến tiền thì cũng hơi ngã ngửa. Gần 50 triệu (!!!), lấy tiền ở đâu ra bây giờ? Nhà có hai phụ huynh thì thường là chỉ có một vị đồng ý khi không phải chi tiền còn vị khác thì luôn nghĩ rằng con gái chắc chả làm được trò chống gì đâu, đi mà thất bại thì ê chề gia đình lắm. Ngó trước, ngó sau, mới ra trường tiền lương đâu có đủ. Quanh đi quẩn lại thấy chiếc xe Lead gắn bó trong suốt bao nhiêu năm tháng là giá trị nhất, rồi liều một phen bán xe và đem tiền đi đặt cọc ở trung tâm du học.  

Những tháng ngày sau đó, chuyện đi lại phụ thuộc vào chiếc xe số đã cũ mượn của cậu, chiếc xe bus màu vàng huyền thoại của Hà Nội, hay chiếc xe đạp đã cho mà chủ mới không dùng nữa, lại lấy về làm phương tiện di chuyển. Kỳ thực mà nói, thỉnh thoảng mình tự thấy hơi nhục và bị động chạm lòng tự trọng vì khi học xong ĐH bạn bè xe đẹp, điện thoại sang, đi làm các công ty lớn trong khi mình giống một đứa thua cuộc, đang đi lùi chứ chẳng phải tiến về phía trước. 

Chiếc ảnh hiếm hoi chụp với em Lead trắng

Quyết tâm đi Đức nên bỏ việc, học tiếng Đức, chuyển qua nhà cô cho gần chỗ học. Quãng đấy hình như hơi trầm cảm nhẹ, ban ngày đi học, buổi tối về nhà dọn dẹp, giúp cô nấu cơm, rồi ngồi học bài. Không có bất kỳ một sự kết nối nào đáng kể với thế giới xung quanh, không bao giờ đi đâu sau 8h tối, chỉ tự nhủ rằng mình đang hy sinh vì một thứ gì đó lớn hơn. Sau bao tháng ngày học để thi đầu vào rồi nộp hồ sơ, kết quả nhận về là không có trường nào nhận. Lý do gì à? Vô vàn lắm! Hoặc do kỳ học mùa hè ít sự lựa chọn, hoặc do trung tâm du học làm việc không có trách nhiệm (!), hoặc do mình không đủ giỏi (!!?), hoặc là dấu hiện nên ở nhà lấy chồng (?). Nhớ là thời điểm biết tin không thể đi được là mấy tháng gần Tết, ông nội ốm nặng phải nằm viện Bạch Mai cả tháng trời. Cái cảm giác ê chề nó xâm lấn, tự trách móc bản thân là chuyện nhỏ, nhưng người khác trách móc là không biết nghĩ cho gia đình, phải biết mình đang ở đâu và đừng có mơ mộng lại là chuyện lớn hơn. Khóc cho chuyện trượt, khóc cho chuyện thương ông trong viện, khóc cho cái sự xỉ nhục ngầm từ những người trong gia đình và khóc cả cho những sự hy sinh không biết ngày mai. Rồi thì nhìn mầm bơ đang sống, dõng dạc tuyên bố: “Em, không ai tin chị nên chị sẽ đặt niềm tin của chị vào em, chị sẽ BƠ đi mà sống! Em lớn là chị đi Đức được, em chết là chị ở lại Việt Nam”.

16.02.2017 – Cây bơ sau 6 tháng

Rồi bỏ hết mọi thứ về quê trong sự hả hê của ai đó vì thấy thoả mãn khi nhìn con Hằng nó thất bại. Lúc ấy bên ngoài tỏ ra mạnh mẽ ghê lắm, nhưng bên trong là nhiều cảm xúc không có nguồn để xả. Không có việc làm, không đi du học được, ở nhà không thấy thoải mái nên lại bí mật hỏi bạn bè xem có cơ hội nào cho mình. Trộm vía ăn ở tốt, bạn bè thương yêu nên có việc chỉ trong một vài tuần ngắn ngủi. Con bé lại khăn gói quả mướp rời quê lên thành phố làm việc và vẫn nuôi mộng về chuyện đi Đức. Cây bơ còn đang sống nên hy vọng vẫn còn đó. Giờ chuyển ra nhà dì cho gần chỗ làm, đây là lần chuyển nhà thứ ba trong vòng chưa đầy một năm. Đi làm được một thời gian, rồi lấy lương đăng ký đi học tiếng Anh để thi vì cái niềm ước mong du học kia vẫn còn lớn lắm. Duyên phận đưa đẩy, thế là chuyển qua làm trợ lý giám đốc cho trung tâm dạy tiếng Anh luôn, nghỉ việc chỗ bạn giới thiệu. Khúc này bị quá tải công việc do công ty mới, đội ngũ còn thiếu nhiều kinh nghiệm, mình lại tham hoặc không thích ở nhà nên ở trung tâm gần như 7 ngày trên tuần. Đều đặn sáng đi làm sớm, tối về muộn, chả mấy khi kêu ca, chỉ chăm chỉ làm cho tốt công việc của mình.

Và … cái ngày được trường bên Đức nhận đã đến sau hơn 1 năm chiến đấu với bản thân, chiến đầu với dư luận và chiến đấu cả với ước mơ luôn muốn đạt được. Nhớ là phải đến khi nhận được visa rồi mới báo với trung tâm tiếng Anh là em đi Đức nên xin nghỉ làm. Cảm giác vỡ oà không thể nói nên lời và ngày ấy cũng đã đến! Bước lên máy bay là ngày tự hứa với bản thân rằng sẽ không quay lại Việt Nam, tự hứa rằng mình phải sống ở một nơi mà bản thân được tôn trọng, một nơi mà không cần khép nép hay sống theo cái cách mà xã hội đã ép mình phải sống. Du học sướng nhỉ? Thấy toàn ảnh đẹp trên Facebook, du lịch nước nọ nước kia 😀 Dạ vì ảnh xấu thì có ai tự đăng còn lúc khóc xong thì mệt quá nên cũng ngủ luôn. Mình chọn đi mà, vất vả tự chịu, làm gì có quyền được kêu ca! 

Giờ nhìn lại sau 3 năm có gì? 

  • Có một tinh thần thép, chắc chắn rồi, chiến đấu như vậy cơ mà. Tự thấy mình giỏi nhất là việc không bỏ cuộc và không ngại khó, ngại khổ.
  • Một căn nhà tự thuê, tự mua sắm đồ, tự trang trí tất cả mọi thứ và tự tạo nên một không gian an toàn để nạp lại năng lượng cho chính mình
  • Hai chiếc bằng master của 2 trường ở Đức và Tây Ban Nha.
  • Một mùa hè máu lửa ở Mỹ, làm việc 6/7 ngày, mỗi ngày làm và chịu trách nhiệm 24/24
  • Một công việc tạm coi là ổn với mức lương đủ để chi trả hoá đơn hàng tháng
  • Là khách mời trong 2 talkshows của hội Sinh viên Việt Nam tại Đức
  • Lập được 2 websites cá nhận, lập được 1 trang YouTube thỉnh thoảng up clip cho vui
  • Sắp hoàn thành một khoá học coaching chuyên nghiệp hứa hẹn về một công việc mơ ước bấy lâu.
  • Học được cách bộc lộ cảm xúc, học được cách sống bằng cả trái tim, làm điều tốt vì mình thấy tốt chứ không phải vì đẹp mắt người đời. 
  • Có những người bạn chân thành, yêu thương, ủng hộ và luôn có niềm tin vào mình.
  • Điều cuối cùng có lẽ có được chính là cái suy nghĩ rằng cho dù cả thế giới quay lưng lại, nhưng niềm tin vào chính bản thân thì không bao giờ mất đi. Mục tiêu là thứ cần phải chinh phục chứ không phải là để đặt ở rừng “mơ”
Berlin, tháng 09.2020

Ngày hôm nay, cơ hội có lẽ sẽ không xảy ra nhiều lần trong đời, được thực hành coaching cho chính cô giáo dạy, người đã làm công việc này trên 50 năm. Cô bảo: cô rất tự hào về con, đúng là con sinh ra là để làm công việc này, mọi thứ đều rất tự nhiên, con đã giúp cô an tâm để thể trải lòng, cảm ơn con đã dũng cảm! Xin phép được lưu lại cảm xúc tích cực này ở đây, cảm ơn khoá học coaching, cảm ơn những con người tuyệt vời đã giúp Hằng từng bước một chữa lành được những vết thương trong qúa khứ, nhẹ nhàng bước tiếp và sẵn sàng đón nhận những điều lớn hơn trong cuộc sống!

Cảm ơn nước Đức, 3 năm qua đi với thật nhiều cảm xúc và những kỷ niệm sẽ không thể nào có được nếu như không dũng cảm tin vào bản thân. Giờ là hình ảnh cây bơ lớn, khoẻ và xum xuê đã được chuyển về nhà bà nội.  Không biết những gì mình đã làm được là nhiều hay ít, không biết rằng đã hơn hay kém ai … chỉ chắc chắn biết rằng mình cảm thấy tự hào vì những kết quả của ngày hôm nay, mình tự hào vì chính con người của mình – người luôn nỗ lực và không ngừng tiến về phía trước. Cảm ơn mày đã giúp tao có thêm niềm tin và đạt được điều mình muốn!

15.08.2020 – Cây bơ (phía sau) sau 4 năm