Xin chào mọi người,
Vào một ngày đẹp trời tháng 8, cơ thể bỗng cảm thấy có gì đó rất lạ, ho mãi không khỏi, uống kháng sinh không đỡ chút nào. Mặc dù đã tiêm đầu đủ 02 mũi Pfizer trong tháng 7 nhưng có một giọng nói kỳ lạ vang lên trong đầu “Ê nhóc, hay là dính Covid rồi!” nên êm đã mạnh dạn thử bộ test ở nhà. Đúng là dương tính với Covid thật mọi người ạ. Sau khi biết dương tính, em có rất nhiều cảm xúc lẫn lộn nên xin phép kể câu chuyện bị ốm đầy đặc biệt này.
Cơ địa dị ứng cộng với hen nên chuyện ho, hát xì, sổ mũi với em là vô cùng bình thường. Tuy nhiên cái cuối tuần ấy, những tiếng ho ấy thật sự khác thường nên là em dự cảm có chuyện chẳng lành. Khi linh tính Covid, em đã cố gắng đeo khẩu trang kín, lao từ nhà ra tới hiệu thuốc gần nhất để mua cho bằng được mấy bộ Test nhanh. Sau khi quẹt quẹt ở mũi, nhỏ mấy giọt dịch vào phần test, chưa đầy 5 phút kết quả hiện lên 2 vạch đỏ lòm, căng đét (cảm giác này sẽ thật đáng sợ nếu đấy là que thử thai). Tiêu chuẩn là chờ 15 phút, nên em đã kiên nhẫn chờ thêm. Kết qủa không có gì thay đổi, 2 vạch vẫn cứ ở đó nhìn em như khẳng định lại linh tính của em đã đúng. Khi biết là mình đã bị Covid lúc 2h chiều, em đã:
- Báo ngay cho HR và sếp trên công ty xem nên làm gì vì không ai biết chính xác cái quy trình ở bên Đức này sẽ là gì nếu bị nhiễm COVID. Sếp không biết phải làm gì, HR thì chỉ nói là nếu mệt cứ nghỉ, nộp giấy ốm sau. (Công ty nhiều trách nhiệm ghê!)
- Báo cho phụ huynh ở Việt Nam. Ba mẹ em la um sùm, cố gắng tìm tất cả mọi lý do để đổ lỗi cho lần nhiễm bệnh và lỗi chính là ở em (!?). Mẹ em trong một phút bất-lực-không-biết-làm-gì đã bảo sẽ thuê trực thăng riêng đưa con về. Em tính nhẩm nhanh thì bán khoảng 8 cái nhà như nhà gia đình em đang ở hiện tại mới có thể đủ tiền thuê trực thăng riêng. Suýt thì được về, chỉ tiếc 7 căn còn lại thuộc về 7 chủ khác, chứ không phải phụ huynh nhà em. Lúc gọi điện em vẫn cười phớ lớ vì em biết tinh thần phải vững, lạc quan thì cơ thể mới có thể chống lại virus, còn phụ huynh thì nghe đồn là mất ngủ nguyên đêm luôn. (Vâng! đây thực sự là một nước đi rất sai của em trong lần này. Rút kinh nghiệm sâu sắc lần sau sẽ không báo cáo gì hết vì xa như thế giải quyết được cái gì đâu.)
- Sau một hồi bị phụ huynh doạ sợ chết khiếp, em vẫn đủ bình tĩnh để gọi điện báo ‘Bác sỹ nhà’ (Hausarzt) lúc 4 rưỡi chiều để nhắn là bác ơi con test ở nhà ra dương tính rồi. Trộm vía, bác nhiệt tình với cả gọi đúng ngày duy nhất phòng khám mở cửa đến 6 giờ tối. Bác bảo đi ra đây luôn để làm PCR test cho chắc chắn. Lật đật thay đồ, lên xe bus đi mất gần 1 tiếng mới đến chỗ bác sỹ. Quy định đi bác sỹ xét nghiệm khi nghi nhiễm Covid là các bạn sẽ phải chờ khi phòng khám hết bệnh nhân, chờ ở ngoài cửa cho đến khi bác sỹ ra gọi vào mới được vào. Còn bình thường thì cứ ngồi ở trong chờ thôi. Cho những bạn nào chưa test PCR bao giờ, cái đầu que thử nó to gấp đôi, thậm chí gấp 3 lần so với cái đầu que thử của bộ kit ở nhà hay ở mấy chỗ test nhanh, và độ sâu của nó trong khoang mũi thì phải gọi là tê tái. Em đã rất dũng cảm khi cố gắng chịu đau, tự tay thật chặt, nhăn hết cả mặt lại nhưng mấy giọt nước mắt đã kịp rơi ra ngay sau khi cái que thử được rút ra từ mũi.
Về nhà lúc khoảng 7 rưỡi, 8 giờ tối gì đấy ho lụ khụ, cố gắng pha cốc trà nóng gừng mật ong uống rồi nhắn tin cho hết tất cả những con người đã gặp trong vòng 14 ngày qua, để bảo đi test ngay nếu như chẳng may cũng dương tính. Em ngồi search Google nếu bị Covid thì cần làm gì ở Đức, kết quả không hề như bản thân mong đợi, mọi thông tin đều lúc nọ lúc kia, không có chút rõ ràng gì về quy trình cách ly hay khai báo hành trình. Gọi điện hỏi cả mấy đứa bạn Việt Nam lẫn bạn Đức, không một ai biết.
PCR chỉ là để cái để khẳng định về mặt giấy tờ thôi chứ em biết em chắc chắn bị Covid rồi mọi người ạ. Vì cơ thể gần như có ‘full-topping’ dấu hiệu của bệnh như ho khan, mệt mỏi, sổ mũi, mất vị giác, khứu giác. Đến cái lúc ăn thịt cũng giống vị như ăn cam thì khả năng test ra âm tính là rất thấp. Sau 1 ngày thì bác sỹ gọi bảo là dương tính rồi con nhé, phòng thí nghiệm kiểm tra thêm thì thông báo đấy là chủng Delta. Bác sỹ bảo chỉ ở nhà, nghỉ ngơi, uống nhiều nước, nhiều trà, rửa sạch bắp chân mỗi ngày, không cần uống thuốc gì cả. Em thiết nghĩ nếu Covid thật sự rất nguy hiểm như báo đài đưa tin thì tại sao lại không có phác đồ điều trị rõ ràng, uống thuốc để giảm biến chứng??? Bác sỹ nhà bảo có thể bộ Y Tế sẽ gọi điện hỏi thăm tình hình và hướng dẫn chi tiết về quy trình cách ly. Em có gọi cho cả bác sỹ tai mũi họng để báo là mình dương tính, mới ở phòng khám mấy hôm trước nên nhắn mọi người nên test lại. Từ y tá, lễ tân đến bác sỹ tai mũi họng đều rất bất ngờ về việc em bị Covid sau khi đã tiêm phòng (?!? Ủa, tôi tưởng bác sỹ phải được biết đây là điều bình thường chứ.)
Thường là chả ai từ bộ Y tế gọi đâu vì quá tải, không đủ người làm. Nhưng, không những một mà ba người của cùng một cơ sở Y Tế gọi cho em vào 3 ngày khác nhau, có ngày còn sai thông tin và họ đều không biết là đã có người liên hệ. (Thật sự không biết nên cảm thấy vui hay buồn cho cái quy trình nhiều giấy tờ ở Đức này)
Như ở Việt Nam, F0 sẽ cần khai báo lịch trình trong vòng 14 ngày, truy vết hành trình F1 và F2. Sau đó F0, F1, F2 được yêu cầu cách ly 14 ngày. Nhưng bên Đức nhé, bộ Y tế hỏi em gặp ai trong 2 ngày gần đây và mấy người đấy mà tiêm phòng rồi thì không cần cách ly. 2 ngày thôi nhé, trong khi khoảng 10 ngày trước đó, em đã ở trong một con máy bay siêu to khổng lồ, bị delay 3 tiếng vì động cơ hỏng, toàn bộ hành khách đã ngồi TRONG cái máy bay tổng cộng hơn 5 tiếng. Thật sự là em thấy mấy cái thông tin điểm nóng mỗi ngày nó chỉ dừng lại ở màn hình tivi thôi, còn thực tế thì ‘khum’ có giống như trong tưởng tượng. Việc duy nhất mình làm là ở nhà 14 ngày và đi test PCR lại để có giấy chứng nhận đưa bộ Y tết là tôi đã âm tính.
Em vẫn làm việc 2 ngày sau khi biết là bị Covid vì cơ thể không quá mệt, không sốt, chỉ ho nhiều, mất khứu, giác, vị giác và mất giọng thôi. Có hôm mất giọng vào cuộc họp chỉ cười thôi, không ú ơ được tí nào hehe Em có theo dõi cơ thể rất sát sao trong tuần đầu tiên thì thấy cơ thể thế này:
- Không sốt, nhiệt độ giao động từ 36 – 36.5°C Gia đình nhà bạn em bị Covid lúc chưa ai được tiêm vắc xin, cả nhà sốt 41 độ nằm khoảng 1 tuần trên giường mới giảm sốt.
- Ho khan nhưng không có đờm, bạn em có người nhà bị Covid nói lại là nếu có đờm thì rất nguy hiểm, nên ho khan sẽ tốt hơn
- Tim đập nhanh, mấy ngày đầu khoảng 90 – 120, bình thường cơ thể em khoẻ mạnh thì nhịp tim ở khoảng 50 – 60 thôi. Bác sỹ em bảo là đây là dấu hiệu của Covid, nếu như nhịp tim trong khoảng từ 180 – 200 trở lên và khó thở được thì gọi 112 cấp cứu ngay
- Khoảng một tuần đầu thấy người thẫn thờ, hoa mắt, chóng mặt, đau đầu nhưng không quá nặng
- Phiền nhất là cái mất vị giác, khứu giác, có hôm xịt nước hoa mà chỉ thấy hơi thoang thoảng thì mới thấm thía các giác quan của mình quan trọng như thế nào
Khoảng 10 ngày thì thấy cơ thể khoẻ trở lại, tổng cộng em chỉ nghỉ làm có 4 ngày thôi, vì lười nhiều hơn là vì mệt 😀 Vị giác, khứu giác thì cũng chỉ mất khoảng 1 tuần rồi mọi thứ trở lại bình thường, bác sỹ nhà em bảo thế là rất rất tốt. Vì thông thường khứu giác, vị giác sẽ mất khoảng vài tuần thậm chí là vài tháng nó mới bình thường như trước. Lúc khoẻ thì test lại ở nhà âm tính luôn, qua bác sỹ làm PCR test thì kết quả cũng âm tính. Nói chung là có mấy điều muốn lưu ý nếu chẳng may các bạn cũng gặp tình huống tương tự:
- Mình còn trẻ, hệ miễn dịch trong cơ thể còn khoẻ để có thể giúp mình đối mặt với virus
- Ăn nhiều đồ ăn ngon, bố sung vitamin để cơ thể khoẻ mạnh, thì cũng cần phải tư duy tích cực để “sức khoẻ tinh thần” được dẻo dai.
- Ăn cho cơ thể thì cũng đừng quên ăn cho cả tinh thần mình. Đừng có để tin tức làm ảnh hưởng quá nhiều vào tư tưởng của bạn. Không đọc báo một vài hôm không sao đâu, mình tập trung vào những điều vui, những điều khiến mình thoải mái.
- Tính ra mình có covid trong khoảng 10 ngày thôi, cũng không có gì quá nguy hiểm hay phải hoảng sợ cả. Quan trọng nhất là tích cực và lắng nghe cơ thể, nếu bạn cảm thấy quá tệ, đừng ngần ngại gọi 112 cấp cứu (ở Đức).
- Mình không uống thuốc trị Covid nhưng mình có thuốc dị ứng và thuốc hen, có thể sử dụng bất kỳ khi nào cần. Cái này cũng giúp ích phần nào để mình có thể thở tốt hơn mỗi ngày.
- Giả sử mà có bị Covid thì cũng đừng quá lo lắng, cơ thể sẽ có khả năng sản sinh ra kháng thể chống lại virus. Mình có nói chuyện thường xuyên với bạn bè trong thời gian này vì mình thấy đau ốm là chuyện bình thường, bạn bè là để dựa vào những khi cần. Có hôm mình hết đồ ăn mà đang cách ly, bạn đã đi siêu thi giùm, mua đồ và không quên mua tặng mấy bông hoa 😀 Nhu yếu phẩm được đưa qua đường ban công do mình ở tầng trệt và cũng có cơ hội để nhìn mặt, nói chuyện với nhau tí.
- “Muốn khoẻ đẹp thì phải tập thể thao, ai muốn khoẻ đẹp thì hãy tập thể thao”
- Mình luôn tin là nhiều khi cần ‘get sick’ để ‘get better’. Hiểu đơn giản là sau khi ốm, cơ thể sẽ khoẻ mạnh hơn.
Bài hơi dài nhưng mình viết cho những bạn nào cần 🙂 Tích cực mà nói, giờ cơ thể có ít nhất 3 kháng thể cho con Cô-rô-na này rồi nên mình thấy mình khoẻ lắm luôn hehe
Chúc các bạn luôn bình an và nhiều sức khoẻ nhé, nếu bạn nào mà có cần thêm thông tin gì thì cứ nhắn mình, mình biết mình sẽ chia sẻ.